Đọc trên mạng thấy có bài này hay hay nên post lên cho mọi người cung đọc
Thư viết cho bé L, em bé vừa qua đời tại phòng sơ sinh khoa Nhi, bệnh viện Bạch Mai. Mặc dù đã được chăm sóc rất tốt nhưng em đã không thể chống chọi được với bệnh tật vì em quá yếu. Mẹ sinh em ra sau khi sinh chị của em chưa đầy một năm, có lẽ vì thế mà em đã được sinh non tháng: thai 29 tuần tuổi và nặng chưa đầy 1000gr ( trẻ bình thường thai 41 và nặng 2500 gr)
Linh hồn bé nhỏ ơi, em hãy bay cao lên, cao nữa lên nào, qua những tầng mây, ở nơi đó chỉ có ánh nắng ấm áp và gió thổi nhẹ nhàng, em có nghe thấy những tiếng chim hót, tiếng trẻ đang nô đùa? Em thấy gì nào? vén tầng mây ra và nhẹ nhàng nhìn xuống mặt đất, em thấy gì trong bệnh viện không? Em sẽ thấy các anh chị ngày ngày vẫn đến viện để học, em sẽ thấy nhiều bạn nhỏ khác cũng đang được chăm sóc như em trước đây. Ngày hôm ấy, em có thấy không? Mẹ của em chạy đi chạy lại trước của phòng sơ sinh và lau nước mắt…
Ở trên tầng cao ấy, không còn những nỗi đau khổ và buồn tủi nữa, em hãy chạy nhảy, và hãy đi chơi, thật xa em nhé. Em hãy trải tình yêu thương của mình ra cho những linh hồn bé nhỏ và tội nghiệp khác, và đêm nay, em hãy về và nói với mẹ rằng: Xin mẹ đừng buồn nữa, ở trên này con không thấy đau nữa, không thấy buồn, nhưng con sẽ lo lắng và luôn dõi theo những bước đi của mẹ. Con sẽ cầu chúc cho mẹ, và cho các bé cũng đang được chăm sóc như con trước kia sẽ sớm được mạnh khỏe.
Ở trên tầng cao ấy,
Em có biết…
Mẹ đã khóc rất nhiều...
Mọi người đã rất đau buồn vì sự ra đi của em…
Nhưng em biết không, anh hiểu rằng, dù thế nào đi nữa, em đã luôn là một món quà tặng cho cuộc sống này, để nhắc nhở mọi người hãy sống trách nhiệm và yêu thương nhau hơn. Cám ơn em đã cho anh có những giây phút được trải tình yêu thương của mình ra với em, được ngắm nhìn em - sinh linh bé nhỏ tội nghiệp, em chẳng thể quấy khóc cũng chẳng thể nũng nịu được như những đứa trẻ khác, em chỉ biết nằm im đó, đưa ánh mắt đờ đẫn và mệt mỏi mà nhìn cuộc sống đầy lạ lẫm này. Còn anh chẳng thể, dù là chạm nhẹ vào để vỗ về em, bởi vì những sự đụng chạm không cần thiết như vậy sẽ càng làm tăng nguy cơ nhiễm khuẩn cho em…
Mọi người sẽ biết đến câu chuyện về em, để người ta sống trách nhiệm hơn, và để người ta biết rằng, sẽ không nên sinh những em bé quá gần nhau như thế nữa vì mẹ sẽ không đủ sức khỏe để nuôi các em…
Em hãy ngủ ngoan em nhé, linh hồn bé nhỏ ạ!
Đọc xong thấy tội tội, mình may mắn khi được sinh ra chứ có nhiều đứa trẻ chưa nhìn thấy gì đã phải ra đi rồi
Wed May 27, 2009 10:26 pm by ganhiep157